Lâu rồi mới thấy sương mù bờ bãisông vẫn sặc mùi sau bão dông tai ương rưng rứckhúc lạc dòng buổi ấy chưa tanvật vờ lau lách im lìm rong rêu bến bờ hao khuyếtcon sóng sông đay nghiến hoàng hônbằng nửa khuôn mặt mất ngủmột nửa kia thao thức đợi ngàyhình như còn chút nắng
Lâu rồi về úp mặt nghe sông kể
da thịt thất thanh bồi lở mưa buồn
bãi bờ đơm đặt nỗi nhớ
âm âm gió âm âm lời ru
sung vẫn chát khế vẫn chua
bến cũ lưng tròng hố mắt trên cao
Này em
có bao giờ cúi nhặt sao khuya
như nhặt tình cờ từ hỗn mang cát bụi
cơn gió nào lang thang tìm lá biếc
sông cứ trôi và người mãi đi - về
hình như còn chút nắng
na ná nắng xuân từ khóm hoa cải vàng
vừa hắt lên khuôn mặt em ẩn nấp phía bờ sông.