Thiếu hụt hạ tầng du lịch
Quảng Nam xác định mục tiêu phát triển du lịch (DL) nhanh và bền vững, trở thành một trong những trung tâm DL của cả nước, đón 4 - 6 triệu lượt khách sau năm 2015, tăng chỉ tiêu đón khách mỗi năm 20%... Tuy nhiên, trước mắt phải “vượt qua” vật cản: sự thiếu hụt cơ sở hạ tầng.
XU hướng phát triển DL Quảng Nam không nằm ngoài yêu cầu chung của một ngành chiếm 10% tổng sản phẩm quốc nội toàn cầu và tạo ra hàng triệu việc làm, đó là đòi hỏi có đủ hạ tầng, quảng bá, xúc tiến đầu tư… Tuy nhiên, vì chưa có chiến lược quảng bá dài hạn, mở rộng thị trường hay sản phẩm thiếu phong phú… nên DL Quảng Nam đối diện những thách thức không nhỏ. Hơn thế nữa, sự thiếu hụt hạ tầng còn khiến nỗi lo sợ đánh mất vị thế của Quảng Nam trên bản đồ DL ngày càng lớn hơn. “Biểu tượng của Quảng Nam là văn hóa, nhưng thương hiệu DL Quảng Nam là cái gì, ở đâu?”, câu hỏi này đã được khá nhiều đại biểu HĐND tỉnh đặt ra tại kỳ họp vừa rồi. Trong khi đó, ông Đinh Hài - Giám đốc Sở VH-TT&DL xác nhận: do thiếu hụt cơ sở hạ tầng cho nên dù có tăng trưởng bình quân đến 20 - 30% mỗi năm thì DL vẫn “bơi” trong bể khó khăn. Đó là sự thiếu hụt cầu cảng DL, bãi đỗ xe và hệ thống vệ sinh chưa đạt yêu cầu…
Cầu cảng ở Cù Lao Chàm chưa đáp ứng yêu cầu kỹ thuật. |
Theo thống kê từ Sở VH-TT&DL, trong vòng 5 năm 2007-2012, địa phương chỉ mới đầu tư 6 dự án cơ sở hạ tầng DL. Đó là đường vào khu DL sinh thái Khe Lim (Đại Lộc), đường vào khu DL thác Grăng (Nam Giang), đường DL ven sông Tam Kỳ, hạ tầng DL cộng đồng Trà Nhiêu (Duy Xuyên), đường vào nhà lưu niệm cụ Phan Châu Trinh (Tam Lộc) và đường vào điểm DL thác Trắng - mỏ vàng Bông Miêu (Phú Ninh). Tổng vốn đầu tư được duyệt hơn 36,5 tỷ đồng, nhưng chỉ mới giải ngân được gần 21,5 tỷ đồng (trong đó ngân sách địa phương cũng chỉ chiếm gần 4,9 tỷ đồng). Ngoài ra, năm 2010 có thêm công trình thảm nhựa, điện chiếu sáng đường DL ven biển với tổng vốn đầu tư 100 tỷ đồng từ nguồn trái phiếu chính phủ. Còn nguồn hỗ trợ chương trình mục tiêu quốc gia về hạ tầng DL khoảng 63 tỷ đồng chủ yếu trả nợ các tuyến Nam Phước - Trà Kiệu - Mỹ Sơn, đường DL ven biển; đồng thời tiếp tục giải ngân cho các tuyến đường nhánh nối ĐT 610 đi các điểm DL như lăng Bà Thu Bồn, làng nghề Mã Châu, Đông Yên - Thi Lai (Duy Xuyên), Đồng Vòng (Phú Ninh) và hạ tầng khu DL Bãi Chồng - Cù Lao Chàm.
Nhìn vào số vốn ít ỏi cho hạ tầng DL trong mấy năm qua, một vài ý kiến cho rằng sự đầu tư này hoàn toàn không tương xứng để cho DL trở thành ngành kinh tế mũi nhọn. Nguồn đầu tư cơ sở hạ tầng chuyên môn như cảng DL, bãi đỗ xe hay xử lý nước thải, bảo vệ môi trường... đều thiếu. Ngay cả cơ quan chủ quản cũng chỉ biết than phiền về sự “đói” kinh phí nên cũng chưa thể chọn hạ tầng nào thiết yếu để dồn nguồn lực đầu tư. Tất cả cũng đều chờ vào nguồn vốn từ trung ương, nhưng do phân bổ mỗi năm không nhiều nên xảy ra tình trạng yếu và chậm. Vì vậy, khá nhiều tài nguyên DL Quảng Nam từ biển đến rừng đều “đắp chiếu” chờ đợi.
Với kinh nghiệm kinh doanh DL nhiều năm, ông Lê Tiến Dũng - Tổng Giám đốc Công ty CP DL dịch vụ Hội An - khẳng định, bộ mặt đón khách của một điểm đến hấp dẫn (bến tàu, bến xe...) phải đạt chuẩn. Nhưng hiện tại, “bộ mặt” này chưa hoàn thiện khi tình trạng cò mồi vẫn xảy ra bát nháo ở các bến xe, bến tàu mà không ai quản lý. Tính không chuyên nghiệp này đã làm mất đi hình ảnh của điểm đến Cù Lao Chàm, khi từ đất liền ra đảo chỉ mất 25 - 30 phút, nhưng thời gian lên, xuống cảng thôi cũng tốn... ngần ấy thời gian! Trong bối cảnh đó, trách nhiệm của doanh nghiệp cũng được nhắc đến. “Tốt nhất, nhà nước và doanh nghiệp phải hợp tác đầu tư, từ bến cảng, tàu xe và cả nhà vệ sinh... Những dịch vụ ấy phải có người chịu trách nhiệm, chứ nhà nước không thể cả đầu tư và quản lý. Cái gì cũng nhà nước hết thì không ổn” - ông Dũng nói.
NAM KHA