Ký ức mơ hồ nhưng không thể lãng quên
“...Cả những ngày đã quên” là tập thơ đầu tay của Trần Thị Thùy Vy - cây bút nữ của Hội VHNT Quảng Nam.
Tập thơ gồm 51 bài, do Nhà xuất bản Hội Nhà văn ấn hành. Mỗi bài thơ như một mảnh ghép phản ánh về thời gian, ký ức, tình yêu và nỗi nhớ. Thi phẩm cũng là hành trình đi sâu vào nỗi niềm hay ký ức mơ hồ nhưng không thể lãng quên.
Đã có nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, từ tình yêu quê hương, gia đình đến sự hoài niệm về ký ức trong thơ Vy. Những hình ảnh thiên nhiên quen thuộc như ngôi nhà, mùa bưởi, đàn gà, con suối... được Thùy Vy chọn lọc để ký thác nỗi niềm quê kiểng. Điều này tạo sự gắn kết giữa thế giới nội tâm và thế giới bên ngoài. Tác phẩm không chỉ dừng lại ở việc tái hiện thực tại mà còn bộc lộ nỗi nhớ về những gì đã mất, hay cả sự đấu tranh để tìm lại bình yên.
Đọc “...Cả những ngày đã quên” mới thấy Thùy Vy đã khéo léo kết hợp giữa tình yêu, nỗi nhớ và những khắc khoải về sự tồn tại để làm nên linh hồn của thi phẩm. Điểm đặc biệt trong thơ của Thùy Vy là sự giao thoa hài hòa giữa hiện thực và mộng mơ, giữa cái hữu hình và vô hình.
Như cách tác giả viết: “Em cầm trên tay mùa đông/ đi dọc triền nỗi nhớ/ va vào dư âm một thuở/ chòng chành ký ức em” (Ô cửa mùa đông); “Ta chỉ muốn vắt cạn cùng con chữ/Phơi lên mây” (Thế giới này đâu cũng là quê) – một khát vọng mãnh liệt vượt qua những giới hạn của ngôn từ và thời gian.
Thùy Vy đã phác họa những bức tranh đầy chất thơ và giàu cảm xúc, gợi nhớ về khoảnh khắc đời thường với bao kỷ niệm đẹp trong thi phẩm. Những gì tưởng chừng bị lãng quên lại hiện lên rõ nét.
Trong từng dòng thơ, từng hình ảnh làm sống dậy những kỷ niệm và cảm xúc sâu kín nhất trong lòng người đọc. Ví như “Cháu về bên chén cơm niêu/ Miếng xem xém nhớ/ Thơm chiều/ Nội ơi!...” (Nội ơi!) hay “Sông quê không còn quê/ bến trăng chị giờ không tắm/ lau lách phất phơ những rằm/ gió khóc thì con gái/ lao xao..” (Khúc sông quê)
Với “...Cả những ngày đã quên”, Thùy Vy sử dụng ngôn ngữ giản dị nhưng giàu cảm xúc. Những câu thơ tưởng như bình thường, lại bất ngờ mở ra nhiều tầng ý nghĩa sâu xa, thể hiện một tâm hồn tinh tế, nhạy cảm trước sự chuyển biến của thời gian và không gian. Không dụng công sắp đặt, tác giả để con chữ tuôn chảy theo mạch cảm xúc, tạo thành nhịp điệu tự nhiên, vừa trữ tình vừa lắng đọng.
Là tác phẩm đầu tay, “...Cả những ngày đã quên” hẳn còn chưa làm thỏa lòng độc giả khó tính như cách lập tứ, tạo dựng thi ảnh hay cách sử dụng ngôn từ. Thế nhưng, tập thơ vẫn là một thi phẩm giàu tính nhân văn và có sức ám gợi mạnh mẽ...