(QNO) - Báo Nhân dân số 362 (ngày 27/2/1955), đăng lá Thư gửi hội nghị cán bộ y tế, với 377 từ súc tích, dễ hiểu mà Bác gọi là “góp vài ý kiến sau đây để giúp các cô, các chú thảo luận”, tuy ngắn gọn nhưng có ý nghĩa sâu sắc bởi Bác muốn đặt ra những phẩm chất cần phải có của người thầy thuốc trong chế độ mới là đạo đức và tài năng.
Dân là gốc cách mệnh
Xuất phát từ tư tưởng coi dân là “gốc cách mệnh”, là “chủ cách mệnh”, Người luôn xác định một trong những nhiệm vụ đặt ra đối với Đảng Cộng sản cầm quyền là không ngừng chǎm lo mọi mặt của đời sống nhân dân, làm cho nhân dân ngày càng có được cuộc sống ấm no, vǎn minh, hạnh phúc. Đó là mục đích của chủ nghĩa xã hội và cũng là điều mong mỏi lớn lao nhất, là “ham muốn tột bậc” của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Sau khi miền Bắc được hoàn toàn giải phóng, công cuộc khôi phục cải tạo nền kinh tế cũ, xây dựng chế độ mới ở miền Bắc đã đặt ra những yêu cầu mới đối với ngành y tế, trong đó yêu cầu có ý nghĩa bao trùm nhất vẫn là phải chǎm lo sức khoẻ của toàn dân. Để làm tròn được nhiệm vụ đó, trong bức thư gửi cho Hội nghị cán bộ y tế ngày 27/2/1955, Chủ tịch Hồ Chí Minh cǎn dặn ba điều:
Thật thà đoàn kết, thương yêu người bệnh, y học hiện đại
- Đoàn kết là sức mạnh của chúng ta. Đoàn kết thì vượt được mọi khó khăn, giành được nhiều thành tích. Đoàn kết giữa cán bộ cũ và cán bộ mới. Đoàn kết giữa tất cả những người trong ngành y tế, từ các Bộ trưởng, Thứ trưởng, bác sĩ, dược sĩ cho đến các anh chị em giúp việc. Bởi vì, công việc và địa vị tuy có khác nhau, nhưng người nào cũng là một bộ phận cần thiết trong ngành y tế, trong việc phục vụ nhân dân.
- Người bệnh phó thác tính mệnh của họ nơi các cô, các chú. Chính phủ phó thác cho các cô, các chú việc chữa bệnh tật và giữ sức khoẻ cho đồng bào. Đó là một nhiệm vụ rất vẻ vang. Vì vậy, cán bộ cần phải thương yêu, săn sóc người bệnh như anh em ruột thịt của mình, coi họ đau đớn cũng như mình đau đớn. “Lương y phải như từ mẫu”, câu nói ấy rất đúng.
- Trong những năm nước ta bị nô lệ, thì y học cũng như các ngành khác đều bị kìm hãm. Nay, chúng ta đã độc lập, tự do, cán bộ cần giúp đồng bào, giúp Chính phủ xây dựng một nền y tế thích hợp với nhu cầu của nhân dân ta… Để mở rộng phạm vi y học, các cô, các chú cũng nên chú trọng nghiên cứu và phối hợp thuốc “Đông” và thuốc “Tây”.
Những chỉ dạy của Người được Đảng, Nhà nước ta cụ thể hóa bằng các chủ trương, chính sách, biện pháp để xây dựng ngành y tế đáp ứng yêu cầu trong giai đoạn mới “Bệnh nhân đến đón tiếp niềm nở, bệnh nhân ở tận tình cứu chữa, bệnh nhân về dặn dò kỹ lưỡng”.
70 năm đã trôi qua nhưng 3 nội dung trên vẫn còn nguyên giá trị, định hướng cho cán bộ, công chức, viên chức, người lao động ngành y tiếp tục phấn đấu thực hiện theo lời Người dạy “Lương y phải như từ mẫu” và xứng đáng với lòng mong mỏi của nhân dân.