Trong chặng đường 10 năm trong nghề, 8 năm gắn bó với Báo Quảng Nam, tôi thầm cảm ơn những người đồng hành đã giúp tôi rất nhiều trên con đường tác nghiệp.
Tác giả (ngồi giữa) trong một lần trò chuyện cùng bà con ở miền núi khi đi tác nghiệp. |
1. Năm 2009, tôi mới vào làm ở Báo Quảng Nam và được tòa soạn phân công phụ trách mảng dân tộc - miền núi. Lúc đó, Nghị quyết 30a của Chính phủ đang được triển khai mạnh mẽ ở khu vực 3 huyện đặc biệt khó khăn là Nam Trà My, Phước Sơn và Tây Giang của tỉnh. Nghe thấy tên huyện thôi là tôi đã thấy… ớn, bởi huyện ở xa hun hút, đường sá lại khó đi trong khi tôi bị say xe. Lúc đầu, tôi thường đi miền núi bằng xe máy. Sau đó, tôi tập làm quen bằng cách đi ô tô cùng đoàn công tác. Nhớ nhất là chuyến đi cùng Ban Dân tộc (HĐND) tỉnh giám sát việc thực hiện Nghị quyết 30a ở cả 3 huyện đặc biệt khó khăn. Trong suốt chặng đường, các thành viên của đoàn đã nhường hẳn dãy ghế trước để tôi... nằm, bởi những cú xóc của đèo dốc khiến người tôi lả đi. Cứ như thế, những anh chị ở các Ban Dân tộc tỉnh, Ban Dân tộc tỉnh vẫn đồng hành với tôi, thấy tôi đi cùng đoàn là mọi người lại nhường ghế. Được hơn chục cuộc đi qua những cung đường quanh co, gập ghềnh đến các huyện miền núi, tôi được mọi người động viên nên cố gắng, rồi cũng quen, hết dần cảnh say xe rệu rã. Với tôi, đó là một bước ngoặt khá quan trọng, say xe không còn là nỗi ám ảnh kinh hoàng nữa.
2. Tôi ít khi bỏ sót sự kiện thuộc ngành mình được phân công theo dõi. Có được kết quả này ngoài nỗ lực bản thân, tôi còn có may mắn khi được làm việc với những cán bộ rất trách nhiệm, tâm huyết, luôn xem trọng vai trò của báo chí trong các hoạt động của ngành LĐ-TB&XH, bảo hiểm xã hội, công đoàn từ tỉnh đến các huyện, thị, thành. Dường như bất kỳ sự kiện gì, thông tin gì mọi người đều báo cho tôi biết, nhất là những sự kiện đột xuất, mang tính thời sự. Ông Phạm Văn Lại - Giám đốc Bảo hiểm xã hội tỉnh chia sẻ: “Đối với tôi, báo chí đóng vai trò rất quan trọng trong việc đưa chủ trương, đường lối, chính sách về bảo hiểm xã hội đến với nhân dân. Vì vậy, quan điểm của tôi là ưu tiên hàng đầu cho công tác truyền thông báo chí trong mọi hoạt động của ngành”. Chính điều này đã hỗ trợ tôi rất lớn trong quá trình tác nghiệp, góp phần thu thập nguồn tin một cách chính xác, phong phú, đáp ứng yêu cầu của tòa soạn.
Với ngành LĐ-TB&XH, bất cứ ở giai đoạn nào, những lãnh đạo của sở cũng đều hết sức tạo điều kiện cho tôi tác nghiệp. Không chỉ lãnh đạo sở, mà đến các anh, chị ở các phòng ban, trường, trung tâm trực thuộc sở đều rất nhiệt tình, giúp cho tôi có nguồn tư liệu cần thiết. Có thể đó chỉ là một người bảo vệ vui vẻ mỉm cười khi tôi đến liên hệ công tác; là chị văn thư giúp tôi lục tìm tài liệu, hồ sơ đã cũ; những anh chị chuyên viên tận tình sao lưu hồ sơ giúp tôi... Họ dù không được nêu tên trong bài báo, nhưng họ đứng đằng sau mỗi bài báo của tôi. Nếu không có họ, tôi không thể hoàn thành công việc của mình.
DIỄM LỆ