Lộc Hưng kiên cường

VÂN THU 24/01/2013 07:59

Được cấp trên thông báo Hiệp định Paris có hiệu lực vào lúc 24 giờ (giờ GMT) ngày 27.1.1973 tức 8 giờ ngày 28.1. 1973 (giờ Việt Nam), trong đêm 27 rạng ngày 28.1, đội du kích xã Lộc Hưng đã tổ chức treo xong cờ Mặt trận Dân tộc giải phóng dọc tuyến đường 100 (nay là tuyến ĐT609) và tuyến đường 104 (nay là tuyến ĐT609B) đi qua địa bàn xã và các thôn, xóm để khẳng định vùng giải phóng. Khoảng 5 giờ 30 ngày 28.1, có 5 trung đội nghĩa quân địch kéo đến treo cờ ngụy quyền Sài Gòn (cờ ba que) trước các chốt của ta. Còn đại đội 117 địa phương quân từ đồn Ái Nghĩa hành quân đi Giao Thủy kiểm soát việc treo cờ dọc theo tuyến đường 104. Không ngờ đi đâu cũng gặp cờ giải phóng, chúng cay cú gọi pháo binh bắn cấp tập phá cờ và điên cuồng tấn công vào các chốt, đặc biệt là chốt Giáo Tây (chốt chỉ huy). Theo quy định, quân đội và cờ của mỗi bên ở đâu thì được công nhận quyền kiểm soát ở đó. Như vậy, vùng địch tạm kiểm soát chỉ còn gói gọn ở khu vực chi khu quận lỵ và đồn Ái Nghĩa. Thời gian này, do chưa đến giờ thi hành hiệp định nên hai bên đánh trả quyết liệt để giữ từng cột cờ.

Đúng 8 giờ, lệnh ngừng bắn theo Điều 2 của Hiệp định Paris có hiệu lực. Hai bên thống nhất cử đại diện chỉ huy cao nhất gặp mặt nói chuyện tại khoảng giữa hai bên đóng quân, tức ở dốc đình Giáo Tây, cách đường 104 chừng một trăm mét. Được Bí thư Chi bộ Dương Thành đồng ý, Xã đội trưởng Lộc Hưng - Võ Đình An và Trưởng ban Đấu tranh chính trị Nguyễn Tôn (tức Nhân) cùng thực hiện nhiệm vụ.
Sau màn chào hỏi, tên đại đội trưởng vào đề vẻ mặt căng thẳng: “Nói gì thì nói chứ các anh không được nói chuyện chính trị với lính tôi đó nghe!”. Xã đội trưởng Võ Đình An ôn tồn: “Trước khi nói chuyện, tôi yêu cầu anh lệnh lính truyền tin báo thượng cấp chấm dứt ngay việc bắn pháo vào vùng giải phóng. Thứ hai, chúng tôi và các anh đều là máu đỏ, da vàng. Ta nói chuyện với nhau về tình dân tộc, nghĩa đồng bào, về lẽ phải chứ cần gì nói chuyện chính trị”. Không để y kịp trả lời, xã đội trưởng tiếp lời: “Tôi đề nghị anh cho binh sĩ toàn đại đội được gặp, nói chuyện với chúng tôi, mỗi lần 5 người để họ làm chứng cho anh là đại diện quân giải phóng và Mặt trận không nói chuyện chính trị. Có rứa quận trưởng mới không quở phạt anh được!”. Thấy có lý, y đồng ý ngay.

Cuộc nói chuyện kéo dài suốt 3 tiếng đồng hồ. Đại diện bên ta tận dụng cơ hội quý báu này để tuyên truyền cho binh lính địch về nội dung của Hiệp định Paris, về chính sách hòa giải, hòa hợp dân tộc của Mặt trận và Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam: “Các anh đều là người Việt Nam, máu đỏ, da vàng. Hãy tuân thủ nghiêm túc Hiệp định Paris, đừng nên nghe lệnh chỉ huy giết hại dân lành mà có tội với đồng bào, với dân tộc”. Từng tốp lính im lặng lắng nghe. Đại diện bên địch buộc phải thừa nhận nơi nào có quân đội và cờ giải phóng là thuộc vùng kiểm soát của ta.

Điều khá thú vị nữa là tin cuộc nói chuyện phút chốc lan nhanh, lan xa. Nhân dân các thôn ùn ùn kéo đến. Hành khách đi trên các xe khách tuyến Đà Nẵng - Đức Dục cũng ùa xuống tham dự. Ta nhanh chóng biến cuộc gặp mặt hai bên thành cuộc mít tinh đề cao chính nghĩa của cách mạng, hạ uy thế địch. Nhân dân không ngớt vỗ tay hoan hô đại diện quân giải phóng.

VÂN THU

(0) Bình luận
Nổi bật Báo Quảng Nam
Mới nhất
Lộc Hưng kiên cường
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO