Phía ấy sông têm mùa
khúc đồng dao nắng
cúc tần tang tình đào phai
rủ nhau làm gầy khoảng trống
gió cời nhẹ núm sen
vườn nhà luống cuống vô thường cỏ hoa
giếng sâu ngơ ngẩn vai người
tạ ơn cành nhánh tốt tươi lòng đầy
cây nêu khâu vá ngọt lành
càn khôn ngàn dặm bời bời cố hương
ụ rơm bồi sợi nhớ
thương chái bếp một đời triêng gióng
bao mùa bà nấu bánh chưng
hương quê trĩu chín đồng làng
đêm nay còn lại trầu vôi
giật mình mải ngóng lời ru cũ càng.