Khác với mọi năm, trời đã nắng chang chang từ những ngày Tết Nguyên Đán. “Tháng có rằm, năm có Tết”, rồi cũng đã qua những ngày tết đoàn viên trong mỗi gia đình, làng xóm, dòng tộc... Hội ngộ, hẹn nhau, gặp gỡ chuyện trò trong nụ cười xuân mang đến ai ai cũng sắc xuân ngập tràn. Rồi tháng Giêng mở ra những dự định, ước mơ và hy vọng cho năm mới luôn cùng hiện hữu trong tâm tưởng mỗi người. Bắt đầu cho tháng Giêng, tháng đầu tiên của năm gọi về trong ta những cảm xúc ngọt lành. Một năm khởi đầu từ mùa xuân…
Năm nay, dường như tháng Giêng về không còn trong “dạng” là nỗi nhớ mong manh của tia nắng đầu mùa ấm áp, trong chút se lạnh của mùa đông còn sót lại hay trong những buổi sáng sớm và chiều muộn mưa phùn nhẹ nhàng như hạt sương bay trên tà áo ai... Vẫn là tháng Giêng về sau những ngày vội vã tất bật của biết bao phận người những ngày cuối năm, để mới hôm nào đây thôi ngược xuôi tấp nập, hối hả, mệt nhoài của chiều ba mươi Tết. Rồi, thì chỉ qua một đêm chờ đợi với khoảnh khắc giao thừa lắng đọng, chợt nhận ra đã thấy lòng xôn xao, vừa như chùng chình, quyến luyến và níu kéo lại những điều chưa làm hết được, hay kỷ niệm ngày cũ vẫn còn vướng vít khó rời...
Nắng vàng khắp. Ngoài kia đất trời dường như giao hòa trên chồi non lộc biếc. Ấm áp của mùa xuân như len lỏi trong trong mỗi góc phố, hay trên những đồng quê biền bãi xanh mướt, và cao hơn xa hơn là dáng núi vững vàng nắng lên xua tan màn sương khói nơi đại ngàn... Và trong những ngày vui xuân đón tết, thời gian như chậm dần lại, để cảm giác được mùa xuân đang đến gõ cửa từng nhà, hay gọi mở những tâm hồn đón xuân. Dường như, ai nấy cảm thấy trân trọng những nụ hoa hé nở rạng ngời sắc xuân về. Đất trời và nhân gian dường như thêm sức sống khi bước vào một vòng tuần hoàn mới của năm. Quả là ngọt ngào nét xuân, ngọt ngào tháng Giêng...
Tháng Giêng về gợi những yêu thương. Bây giờ, những niềm vui ngày gặp lại trong câu chuyện nói cười, hỏi thăm sẽ nhường lại cho sự bịn rịn chia tay nhau. Thương nhất là những người mẹ, làm cái này gửi cái kia chút “tình quê” cho những đứa con đi xa. Ánh mắt lưu luyến, nhìn theo dáng con ra ngõ hay lặng lẽ xòe tay bấm đốt nhẩm thầm ngày con trở về. Phải chăng những ngày cuối tháng Chạp mong ngóng ngày hội ngộ để rồi những ngày ra Giêng muôn lá hoa kia cứ nõn nà xanh biếc cho lòng ai vơi bớt nỗi niềm. Tháng Giêng về trong từng ngày của sự lưu luyến. Tiếng còi tàu vang vọng sân ga, những bến xe, sân bay... sẽ mang theo những người con tha hương trở lại với nhịp sống mưu sinh xứ người. Lại hẹn nhau cùng đoàn viên trong một cái tết ấm cúng bên gia đình, người thân, quê hương, để nghe thơm lừng làn khói tỏa ra từ những vòng hương trầm trên bàn thờ tổ tiên, để ai ai cũng biết nhớ về nguồn cội, ông bà...
Tháng Giêng, nắng về lung linh sắc hoa tô thắm. Nhịp đời lại gọi những hối hả của cuộc sống thường nhật. Tháng Giêng nắng ươm vàng trải dài trên đồng xanh, mang tiếp xuân đi khắp nhân gian, gieo yêu thương và hy vọng...
THẢO NGUYÊN