Cỏ vẫn thế cứ dịu dàng sau bão giấu niềm đau trong chiếc lá úa nhàu lại rơm rớm nhú mầm nơi đau gãy lại phập phồngtừng mắt lá hồi sinhcứ lặng lẽkhiêm nhường danh phận cỏcứ hồn nhiên ca hát dưới mặt trời
Cỏ vẫn thế
xanh giữa đời nắng gió
cuộc tồn sinh nước mắt với nụ cười.