Một bữa quê người
Trong con phố nhỏ
người nông dân phơi rơm rạ
nồng sật hương đất tanh tách cá rô châu chấu
sợi khói mỏng tanh cứa sâu vết nhớ
bùn non ấm chân người
hạt sương sa bát cơm
chiều nay nổi gió bật ngửa luống cày
nắm đất chiếu vì sao lấp lánh
đồng xanh
tôi đi loanh quanh trong ký ức mình
những bụi chuối bờ cây cỏ mọc
con đường bụi phủ mờ dáng mẹ
cánh cò thõng thượt hư không
tuổi trung niên ngủ với ruộng đồng
lòng như ngôi nhà tranh thuở nhỏ
bốn bề lộng gió
tên đất tên làng biền biệt mùa sang...