Thơ
Đại Bường mùa xuân
HUỲNH MINH TÂM |
(Xuân Quý Mão) - Sớm, sương còn ngủ trên những mái nhà
Bìm bịp đã gọi người leo núi
Anh lên tam cấp, ngẩn ngơ
Vườn cau xanh, sầu riêng xanh, măng cụt xanh
Tết người xưa
NGUYỄN CHIẾN |
(Xuân Quý Mão) - Người đi từ lúc chưa mưa
Con cò con sáo còn chưa có chồng
Người đi khi cải chưa ngồng
Cây mai còn nụ cây hồng đang hoa
Thiền ngồi một bóng trên biển lớn
TRẦN TUẤN |
(Xuân Quý Mão) - Thiền ngồi một bóng trên biển lớn
Sồng nâu vút nhẹ cánh chim qua
Sóng mải dồn xô vào thinh lặng
Đôi tay chắp dựng mái thiên hà
Chấm phá tết
PHAN CHÍN |
(Xuân Quý Mão) - nếp mới đồng làng
bánh chưng gói tết
bập bùng ngọn lửa canh đêm
dáng mẹ lẫn vào trừ tịch
trầm hương bảng lảng
thơm suốt giao thừa
rì rầm lời khấn nguyện
bóng cha ngược miền xuân xưa
Mùa xuân, về Giao Thủy
TẦN HOÀI DẠ VŨ |
(Xuân Quý Mão) - Anh đứng trên cầu thương con nước đầy vơi
Có đôi mắt níu dòng đời trôi chậm
Giấc mơ bay qua thềm
NGUYỄN NHÃ TIÊN |
(Xuân Quý Mão) - Có gì khuất sau sương mỏng
vườn im biếc một làn hương
sóng câm chập chùng giao hưởng
thềm rêu ngân tiếng dẫn đường
Gánh mẹ
NGUYỄN NGỌC HẠNH |
(Xuân Quý Mão) - Cho tôi xin được quay về
Gối đầu lên mảnh đất quê đầu nguồn
Nhìn con sông chảy mà buồn
Một thời mẹ gánh gian truân qua đò
Ngẫu khúc xuân
ĐỖ THƯỢNG THẾ |
(Xuân Quý Mão) - bước ngày lên bừng vang gót đỏ
ta theo về - thính giả vòm ngực xuân
Phố đã lạnh rồi
TRẦN THIÊN THỊ |
(Xuân Quý Mão) - em không về kịp với tôi
này em
phố đã lạnh rồi đó em
biết buồn tự thuở Eden
chập chùng nguyên tội qua đêm nhớ người
con hoàng dương vắng cuộc chơi
này em phố đã lạnh rồi đó em
Chuyện sông trôi
TRƯƠNG ĐỨC TỚI |
(Xuân Quý Mão) - Bỗng một ngày thành phố rất lênh đênh
Thành phố vắng khi một người vừa đi khỏi
Dấu tích người khắp ngả đường buốt nhói
Ta yêu người dòng sông trôi xa
Hồi xuân
NGUYỄN TAM MỸ |
(Xuân Quý Mão) - Thời gian âm thầm lặng lẽ
Xô đẩy ta sang phía bên kia triền dốc cuộc đời
Đứng trước gương soi
Tóc trên đầu đã ngả màu trắng cước
Trước xuân
HOÀNG THÁI |
(Xuân Quý Mão) - Chẳng có bông hoa nào nữa
chỉ mơ hồ em và sương ngoan bên cỏ
như ta đã nồng nàn với nhau từ đó
thêm mùa xuân chẳng để làm gì
Chỉ giao mùa thôi mà!
H.MAN |
(Xuân Quý Mão) - Chỉ là mùa của muôn hoa
Thời giao, tiết đổi chung trà dậy hương
Chỉ là tôi
thiên nhất phương
Đi qua mùa xuân
NGUYỄN THỊ THÙY DUNG |
(VHQN) - Có cơn gió thổi qua miền thương tưởng
Bỏ tuổi thơ ngồi dưới gốc mai già
Bóng năm cũ đổ dài kỷ niệm
Nụ xuân ngời trổ kín bóng cha
Gửi tha phương
TRƯƠNG ĐỨC TỚI |
(VHQN) - Nhìn bầu trời yên ắng sau mưa
Thấy lòng anh xao xác giao mùa
Mây sà xuống cuối con đường vắng
Tìm trong tháng Chạp
NGUYỄN BÁ HÒA |
(VHQN) - Bước chân nguyên đán đã gần
còn đôi ba cuộc nợ nần chẳng quên
bởi chiều tháng Chạp hớ hênh
để rơi cái nhớ từ bên ấy về
Xuân xa
PHẠM TẤN DŨNG |
vác nhành mai xứ lạ về quê
sợ thiếu sắc vàng sau mùa bão lũ
là lo thôi chứ phù sa thừa đủ
hoa cải quê mình rợp ngát sân xuân
Đầy vơi...
MAI THANH VINH |
ừ thì uống cạn hoàng hôn
để mai ngày mới ta còn được say
gánh ngày lưng lửng bàn tay
gánh cho hết tuổi mỗi ngày đi qua
Đèo mẹ đi chợ tết
VŨ THỊ HUYỀN TRANG |
Mẹ gánh con đi chợ tết ấu thơ
Trong chiếc thúng là những đồng tiền lẻ
Mẹ dành dụm mua con manh áo mới
Dưới chân người đôi dép cũ đứt quai